TÔI CHỌN NGHỀ GIÁO

Thứ ba - 14/11/2023 09:25
Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong những nghề sáng tạo vì nó đã sáng tạo ra những con người sáng tạo”.
1

Ngày 20/11 sắp đến, tôi đã trải quan 15 năm tuổi nghề....

Sau những tháng năm miệt mài đèn sách, là một học sinh không chuyên không thuộc hàng xuất sắc, nhưng tôi vẫn tự tin là có thể chọn vào một trường Đại học mà mình thích với niềm đam mê, với lời động viên của gia đình, bạn bè.

Nếu tính tuổi đời, tôi sắp tròn bốn mươi, một cái tuổi không còn nhỏ. Cách đây mười lăm năm, đã có trò gọi tôi là thầy! Với nhiệt huyết của tuổi trẻ và mong muốn cống hiến cho nghề, có lẽ chính vì thế mà trong tôi luôn đầy ắp những câu hỏi, tại sao, tại sao và làm thế nào?

Một điều dễ thấy là tấm lòng cao cả, đức hy sinh vì nghề của nhiều người thầy. Trên con đường học của tôi, tôi cũng gặp không ít người thầy tận tâm như thế. Ngày tôi mới vào học trường đại học, là một trong những sinh viên vùng nông thôn mới lên, nên có nhiều kiến thức chúng tôi thua thiệt so với bạn bè. Hình ảnh người thầy tận tụy, từng đêm gọi chúng tôi đến, hướng dẫn thêm cho chúng tôi từng bài toán, từng vấn đề một còn mãi in đậm trong tâm trí của tôi... Nhưng ngày nay, cũng không quá khó để nhìn thấy những bất cập và cả tiêu cực trong nghề giáo!

Trong đất nước chúng ta, dù còn nhiều khó khăn và bất cập, nhưng với những nét văn hóa và truyền thống riêng, nghề giáo luôn được coi là nghề cao quý. Và trong xã hội này, giáo dục được xác định là “quốc sách hàng đầu”, tất nhiên, vai trò và vị trí của người thầy là không nhỏ! Nhưng nên chăng, khi xã hội phát triển, kinh tế thị trường mở cửa, thì cũng cần có những cái nhìn tỉnh táo, sòng phẳng hơn về người thầy, về giáo dục, thay vì cứ bám mãi vào những định kiến mặc định. Để mỗi một người thầy, mỗi một cơ sở giáo dục và lớn hơn là cả hệ thống giáo dục biết nhìn lại mình để thay đổi mình trong cái mối quan hệ đa phương chiều này.

2
 

Có thể tôi biết, có thể không, nhưng chắc chắn tôi không đủ tầm để thay đổi, thậm chí chỉ là nghĩ đến những điều vĩ mô. Tôi chỉ ngẫm để tìm được đúng hướng đi cho mình, cho cái nghề cao quý mà tôi đang mang, để không phải cúi mặt khi ai đó “Chào thầy”!

Vâng, đó cũng là những điều mà tôi đã từng nghĩ khi chọn nghề, càng vững tin hơn khi tôi may mắn được làm người thầy góp phần đào tạo nên những thế hệ kỹ sư tương lai. Nhưng rồi càng ngày, thú thực, tôi lại thấy quá khó. Làm sao để nghĩ đến lý tưởng, làm sao dành trọn tâm huyết với nghề, khi cuộc sống của thầy cô vẫn còn rất nhiều khó khăn.

Nhưng trên hết chúng tôi đã chọn nghề giáo và mang theo trọng trách, sứ mệnh cao cả không chỉ dạy kiến thức mà còn dạy đạo lý làm người. Chúng tôi luôn trân quý nghề, yêu nghề và hãnh diện khi nói về nghề của mình. Nghề giáo không giàu vật chất, nhưng thiêng liêng, cao quý mà những nghề khác không dễ gì có được. Những món quà tri thức mà chúng tôi trao gửi học sinh là món quà vô giá để dựng xây đất nước… Nếu như được chọn lại tôi vẫn chọn nghề giáo.

Nhân ngày 20 tháng 11 sắp đến, xin kính chúc quý thầy cô sức khỏe, hạnh phúc! Mãi tận tâm tận lực với sự nghiệp trồng người, để tự hào và hân hoan chào đón ngày 20/11 như là ngày tết của riêng mình!

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây